Haizz….! Hum nay tôi hút rất nhiều thuốc lá so mọi ngày rất nhiều có lẻ quá khứ ngợi cho tôi nhưng điều tưởng trừng đã quên hay xoá đi nó trong lúc tỉnh táo, giờ này phút này nó lại cho tôi cảm giá mình như về ngày đó….Cái ngày mà tôi muốn xoá muốn quên lãnh nó đi mà không tài nào vứt đi được.
Ngày Hum đó vào buổi chiều tôi và cô ấy dẫn con đi siêu thị . Lúc đó tôi rất Vui khi tình cảm chúng tôi được hàn gắn một nho nhỏ nào đối với lúc đó cái kẻ không biết sự đời mà nói đó cũng là hạnh phúc khi tìm lại được thứ mà mình chân trọng nhất a..!
Tôi a…! Nhiều lúc có cái suy nghĩ ngớ ngấn ( Ngày đó lúc đó tôi không mở điện thoại cô ấy có lẽ chuyện chúng tôi không đến bước 1 người đi 1 ngã )đến ngay cả thân tôi nhiều lúc cũng ghét vs hận chính mình.~! Nghĩ mà hài a…. Đúng là kẻ thất bại mà… Hix
Khi đó chúng tôi đi mua được ít đồ trời sui đất khiến thế nào mà tôi mượn máy cô ý , lại thấy cái tên Tuấn khác làm cùng cô ý chỗ làm. Lúc đó tôi như phát điên lên vì chính người đó phá vỡ hạnh phúc bé nhỏ của tôi a…~>!
Tôi hít thở thật sâu ,thật sâu…sâu đến mức khiến tôi cảm giác ngừng đập a ~! Tôi cười ngượng gạo quay sang ? cô ý
Em nói xoá số điện thoại và không liên lạc mới cậu ta rùi mà tại sao trong đây vẫn còn là sao???. Hay Em nghĩ mới mã khoá trẻ con này mà anh không phá được sao, em quên anh từng mở cửa hàng sửa điện thoại sao..Hay trong mắt em anh…. Haizz
Tôi Nhớ lúc đó cô ý ấm úng 1 lúc rùi mới nói do công việc phải liên lạc mới câu ta.
Lúc đó tôi chả biết nói j im ỉm đi về ,khi về trời mưa to lém ( Nghĩ lại mà kỳ a… Lúc đi trời nắng to ấy thế mà khi về mửa to sốt sả …) Về đến gần trước nhà tôi cô ý đòi về bằng được còn tôi khi đó chỉ muốn về nhà và Ôm cô ấy thật lâu thật lâu sợ cô ấy bỏ tôi mà đi.
Tôi lách đầu xe ép đầu xe của cô về trong cổng nhà tôi rùi bê con gái của chúng tôi cho mẹ tôi ôm ….Kéo cô ý xuống đằng sau nhà tôi chả nói j chỉ ôm chặt cô ý … Tôi chả biết nói j chỉ ? 1 câu Em Muốn Đi Thật Sao???…! Cô ý chả nói j chỉ Gật Đâu (Đến giờ phút này tôi chả nhớ rõ cô ý nói chỉ nhớ lúc cô ý gật đầu rùi tôi lấy áo mưa cho ây đi về mà thui. Tôi chỉ nhớ lúc đó tôi như mất tât cả ,đứng lặng im duới mưa rất lâu rất lâu..!)
Ừm viết xong đoạn này tôi cảm thấy người nhẹ người rất nhiều …!
Đây là cái Châm Kết của tôi và cô chăng thật sự tôi giờ phút này rất thoải mái 🙂